TẬP thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất báo hiếu mùa Vu Lan

Bạn đang xem: TẬP thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất báo hiếu mùa Vu Lan tại Trường Mẫu giáo Vĩnh Hải

Thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất được nhiều người con sưu tầm dâng lên cha mẹ để thay lời tri ân chân thành. Mỗi bài thơ hay nói lên sự hi sinh, công lao trời biển cùng tình yêu thương cao tựa núi Thái Sơn bố mẹ đã dành cho những người con thân yêu. Khi chia sẻ cùng nó bạn không khỏi xúc động, lắng lòng trước tình yêu thương vô bến bờ đó.

TOP 15+ bài thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất

Phật giáo luôn hướng con người đề cao đạo hiếu, lòng biết ơn và trả ơn những người đã có công lao với mình. Phật giáo khuyên con người sống phải đạo, phải ghi nhớ công lao sinh thành , dưỡng dục mẹ cha. Sau đây upanh123 đã chia sẻ TOP 15+ bài thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất. Bạn chia sẻ để có thêm nhiều phút lắng lòng nhé !

ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI

(Trần Trung Đạo)

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng ngườiTiếng ai như tiếng lá thu rơiMười năm mẹ nhỉ mười năm lẻChỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Hôm ấy con đi chẳng hẹn thềNgựa rừng xưa lạc dấu sơn khêMười năm tóc mẹ màu tang trắngTrắng cả lòng con lúc nghĩ về

Con đi góp lá ngàn phươngĐốt lên cho đời tan khói sươngCon đi xin mẹ hãy chờNgậm ngùi con dấu trong thơ

Đau thương con viết vào trong láHơi ấm con tìm trong giấc mơCon đi xin mẹ hãy chờNgậm ngùi con dấu trong thơ

Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngàoTiếng người hay chỉ tiếng chiêm baoMẹ xa xôi quá làm sao vớiBiết đến bao giờ trông thấy nhau

Nghe tiếng me ơi bỗng lặng ngườiGiọng buồn hơn cả tiếng mưa rơiVí mà con đổi thời gian đượcĐổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.

Lòng Thành Dâng Mẹ Tách Trà Vu Lan

Ai đi tìm kiếm lợi danhMẹ tôi chỉ góp ngọt lành cho conMột đời lội suối trèo nonMiễn sao con trẻ mộng tròn giấc say.

Nhận về mình hết đắng cayDãi dầu khuya sớm bàn tay chai sầnNgày mưa tất tả chợ gầnNắng lên mấy bận tảo tần chợ xa.

Con lớn khôn, tuổi mẹ giàNhớ tha thiết tiếng ..ơi à…Mẹ ru!Mẹ giờ bấc lụn ,đèn luNgóng trông con trẻ bóng mù mịt khơi

Tháng bảy về, lá vàng rơiĐây mùa hiếu hạnh đất trời nở hoaCon chiều nay, trở lại nhàLòng thành dâng Mẹ tách trà Vu Lan!

Vu Lan Nhớ Mẹ

Nắng mưa Mẹ gánh trên vaiNuôi con khó nhọc để mai thành ngườiLưng cơm của Mẹ luôn vơiChắt chiu dành dụm cả đời vì con

Vu lan nay Mẹ chẳng cònCài bông hoa trắng để con nhớ NgườiSuối vàng chắc Mẹ ngậm cườiCon giờ khôn lớn còn Người mãi xa

Niềm thương như chợt vỡ oàNhạc thiền dìu dặt ngân nga trỗi vềThương Cha thương Mẹ tình quêVu lan tháng bảy Mẹ về cùng con?

Gầy hao năm tháng mỏi mònVu lan khóc Mẹ lòng con u sầu

BÔNG HỒNG VÀNG

Vu lan về con cài lên ngựcTháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoàCủa những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽNỗi lòng con gửi gắm những niềm thươngDù bao năm dù có hoá vô thườngCông sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bậtCho chúng con lẽ sống tình yêuĐại dương bao la đâu đã là nhiềuVới chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúcMải mê quay với dòng đời ồn ãNhững đô hội thị thànhNhững phương trời lạChợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha

NHỚ MẸ

Mưa rơi thánh thót giọt buồnNhớ lời ru mẹđêmtrường nỉ nonMẹ ơi ! Ngày tháng mỏi mònMắt môi giờ đã nhạt son mẹ àMẹ đi về phía trời xaẦu ơ mẹ vẫn mượt mà trong conCon đi về phíahoàng hônChon von từ thuở chân son vào đờiMiên man về đến cửa ngườiBao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêngNgỡ trời đoái phận thuyền quyênNào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơiGiờ đây sónggiócuộc đờiCho con hiểu kiếp làm người đa đoanĐoạn lìa… con bước sang trangLời thơ từ ấy sầu loang tím buồn

XIN LỖI CHA

Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắngViết những bài thơ sâu lắng yêu đươngCon vô tâm không biết những đêm trườngMùa nắng hạn…Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sươngCho vụ mùa xanh tốt…Con vô tình ước những điều ngu dốtRằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanhĐâu biết rằng cha đã quá tuổi xanhTóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng…Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặngĐôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinhLo cho con mà quên mất thân mìnhCon lại bận với mối tình dang dở…Con đã buồn khi người yêu hờn dỗiCon dại khờ với mơ mộng xa xôiMùi đất – khét nắng – giọt mồ hôiMùi thân thương đã làm con chợt tỉnhƠi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi !Con đáp đền được ơn nghĩa đời chaKhi biển sâu và trời rộng bao laChẳng đo được công lao cha vun đắp…

Tập thơ về cha mẹ ngắn gọn nhưng sâu lắng nghĩa tình

Những bài thơ sau đây tuy ngắn gọn nhưng sâu lắng nghĩa tình. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng tri ân chân thành của con dâng lên cha mẹ kính yêu. Chia sẻ để chọn lấy bài thơ hay nhất bạn nhé !

THƯƠNG CHA, NHỚ MẸ

Thơ: Hoàng Anh

Nửa đời con sẽ sống saoChỉ thương cha mẹ xót cào ruột đauTại con cha, mẹ buồn dầuHiếu chưa tròn đạo trước sau mẹ à..

Bao giờ trả hêt công cha..?Bao giờ trả hết nghĩa à mẹ ơi…?Chỉ mong mẹ khỏe suốt đờiPhần cha hết bệnh con thôi an lòng

Bây giờ con chỉ ước mongMẹ cha mạnh khoẻ sống trong an nhànPhần còn số khiếp lỡ làngVề ở với mẹ cũng cam kiếp này

Cơm người những đắng nhiều cayVề ăn cơm với mẹ thầy bình an..!

TÌNH MẸ CHA

Thơ: Nguyễn Bằng

Cha mẹ già đâu nỡ trách các conKhi hoàng hôn vẫn đang còn bừng sángBấc đèn dầu lửa bập bùng tỏa rạngBóng lập lòe soi trong ráng chiều đông.

Thuở cơ hàn nào ai tính được côngManh áo gụ nhuộm nước đồng chua mặnVắt đất cằn trải bao mùa lận đậnNuôi mầm xanh bằng khoai sắn qua ngày.

Bóng chiều tà nếp nghĩ dẫu đổi thayNhìn vạn vật ngẫm suy từ gốc rễCố hương xưa truyền qua bao thế hệMà giờ đây bọn trẻ chẳng hiểu mình.

Lũy tre làng ơn mẹ dưỡng cha sinhMong tuổi hạc đừng vương tình ngang tráiNhiệm màu ơi cho thời gian dừng lạiCha mẹ già ở mãi với chúng con.

CHA TÔI

Đời cha khó nhọc gian truân lắmBốn mùa mưa nắng tắm mồ hôiNhững đêm đông lờ lững mây trôiGiấc ngủ không đầy thương con thơ lạnhBao ngày rã ròng mưa không chịu tạnhDáng lom khom gánh bó củi trònMái tóc hằn màu sương gió mỏi mònĐôi chân gầy cũng không còn lành lặnBát cơm không đầy chấm thìa muối mặnChén canh rau cha nuôi nấng đời conXin lỗi cha con chữ hiếu chưa trònChút tài mọn con chưa làm nên sựCha đã già con vẫn đứa con hưĐã bao lần con hứa mình sẽ đổiChưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗiCha vẫn là người dẫn lối đời conCon còn nhớ thuở bé lon tonĐến bây giờ con sức dài vai rộngCha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vảCon tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.

MẸ !

Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹViết tặng bài thơ thỏa nỗi lòngNơi con xứ khách trời nắng nhẹQuê mình đã hết đợt đông phong?Bỗng nhớ những ngày con bé thơVòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơChạnh lòng con muốn mình đừng lớnThời gian hờ hững chẳng đợi chờRồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằnBàn tay gầy guộc mấy nếp nhănMái tóc pha sương màu đã ngảVì con, bao đêm mẹ trở trănHôm nay bên bờ sông vắng lặngLưu vong đất khách chẳng cạnh ngườiVì ai đời mẹ bao gánh nặngNgười con xa xứ nhớ khôn nguôiMẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹChẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gìChỉ có nỗi lòng thương khôn xiếtƠn mẹ đời này con khắc ghi

MẸ TÔI

Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bướcTần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằnBàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằnChỉ muốn cho con được bằng chúng bạn

Rồi xuân qua – Rồi tới mùa nắng hạnGiọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưaNgó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưaMẹ yên lòng vì con đang say giấc..Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấcTấm lưng còng chắn gió rét đêm đôngMiếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồngCon no bụng mẹ ấm lòng biết mấyCả cuộc đời mẹ không cần con thấyMẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vuiBiết tự lo thân… không mãi phải sống vùiLà mẹ đã thỏa lòng mong đợi

THƯƠNG CHA

Thương cha nhiều lắm cha ơiCày sâu cuốc bẫm,một đời của chaĐồng gần rồi tới ruộng xaBan mai vừa nở, chiều tà, sương rơiNếp nhăn vầng trán bên đờiVai cha mái ấm bầu trời tình thươngDìu con từng bước từng đườngLo toan vất vả đêm trường năm canhBàn tay khô, cứng, sỏi, sànhÔm con mưa, nắng, dỗ dành, chở cheCha là chiếc võng trưa hèRu con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngàoCha là những hạt mưa ràoCho con uống mát biết bao nhiêu lầnGiờ đây con đã lớn khônCông cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!

NỖI NHỚ MẸ CHA

Bao năm trôi dạt xứ người .Chỉ mong sớm được yên vui bên nhà.Ân tình sâu lặng bao laTình thương cha mẹ hơn là biển khơiĐêm nay nước mắt con rơiVì thương cha mẹ một đời khổ mangChỉ mong con được vinh quangTương lai tươi sáng muôn vàn ngày sauMẹ cha tóc đã bạc màuMột đời lầm lũi dãi dầu nắng mưaTháng ngày vất vả sớm trưaGió sương dầm dãi bốn mùa gian chuânMẹ là hương sắcmùa xuânCha mang hơi ấm ủ từng giấc đôngCho con giấc ngủ ấm lòngTình thương cha mẹ biển dâng sóng tràoÂn tình hơn ngọn núi caoTình thương cha mẹ dạt dào tim conCả đời khắc dạ sắc sonĐời đời ghi nhớ công ơn đạo đồng

Chùm thơ Phật giáo về cha mẹ báo hiếu mùa Vu Lan

Vu Lan là mùa báo hiếu. Vào những ngày này, các bạn thường tới chùa thắp một nén nhang cầu mong cho cha mẹ sống khỏe, sống đời bên con. Chùm thơ Phật giáo về cha mẹ báo hiếu mùa Vu Lan sau đây cũng ra đời trong hoàn cảnh đó.

VẪN CẦN CÓ MẸ

Cho dù con sắp già rồi,Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ!Vẫn cần mẹ hát ầu ơ,Ru con khỏi những bơ vơ lòng mình!

Cho dù sáng giá công danh,Con vẫn cần mẹ ân cần sớm hôm.Một chén nước, một bát cơmTừ tay mẹ, vẫn sướng hơn tiệc tùng!

Cho dù con là người hùng,Con vẫn cần mẹ mắc mùng đêm khuya.Gió từ tay quạt mẹ đưa,Mát hơn ngàn vạn cơn mưa đầu mùa…

Mẹ ơi, con biết là thừaNói câu “ơn mẹ”, dù chưa bao giờ!Con biết mẹ cũng chẳng chờNuôi con khôn lớn để nhờ mai sau!

Nhưng mà con thấy xót đauCả đời mẹ đã dãi dầu, đắng cay!Con đi biền biệt tháng ngàyLúc dừng chân đã mây bay trắng đầu!

Bơ vơ, tội nghiệp giàn trầuTủi thân biết mấy thân cau trước nhà.Con về gần, mẹ đã xa,Câu thơ lỏng chỏng giữa nhà mồ côi!

Mai sau dù có già rồi,Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ!

NƯỚC MẮT BỐ

(Nguyễn Văn Thu)

Có lần con theo bạn bè bỏ họcBố gọi về nọc ra đánh một roi(Chỉ một roi duy nhất trong đời),Bắt con hứa phải quay về lớp học!

Đánh con xong, vào nhà bố khócCon dại khờ không hiểu được vì sao!

*Rời quê hương trong mơ ước lao xaoCon từng bước, bước vào đời rất thật.Những hiền lành, thật thà, chân chấtĐược những thật thà, chân chất nâng niu!

Nhưng cuộc đời vốn chẳng thuận chiều,Những người tốt, phần nhiều, khổ nhất!Những thật thà, hiền lành, chân chất,Thường bị đau đòn gấp mấy roi xưa!

Bởi thật thà tin giọt mát là mưa,Bởi chân chất tin trong mơ gặp Bụt,Tin hiền lành sẽ được người cứu giúp,Tin chân thành sống tốt được yêu thương…!

Có ngờ đâu cuộc sống quá vô thường,Trong yêu thương đã chứa nhiều dại dột.Trong vô tư ngọt ngào lòng tốt,Đã có lửa ngầm thiêu đốt cả tin yêu!…

*Con đã nghe khắc khoải tiếng chim chiềuĐang sải cánh bay về miền Hạnh Phúc!Thương chim nhỏ bay ngược chiều gió bấc,Cố lên chim, Hạnh Phúc cuối chân trời!…

Con đã hiểu hơn nước mắt, nụ cườiĐâu phải chỉ buồn vui mới có!Khi nụ cười còn quá nhiều méo mó,Thì nước mắt không tròn khi nó tuôn rơi!*Đã dạn dày qua những đòn roi,Nhớ ơn roi xưa, con thầm tụng niệm:Bố ơi trong cõi Ta BàGiọt nước mắt Bố thật là giọt trong!

Vu Lan Nhớ Cha!

Hơi Thu lạnh lẽo trước hiên Nhà!Lẻ bốn mùa rồi vắng bóng Cha!Khói quyện linh đường khi sớm tối.Sương giăng nấm mộ lúc chiều tà!

Tây phương chốn ấy hồn lưu lại.Thế tục nơi này xác đã xa!Mỗi buổi con về nay chỉ Mẹ.Sầu dâng ngấn lệ vẫn chưa nhòa!

Vu Lan Báo Hiếu

Tác Giả: Toc Ngan Hytv

Tháng này là lễ vu lanTrong lòng con thấy vô vàn nhớ thươngCha nằm dãi nắng dầm sươngHai hàng lệ ướt xót thương cho người.

Trên bia cha vẫn mỉm cườiMong cho con cháu một đời ấm noNgày xưa trời rét cha loBao nhiêu chăn ấm con no giấc nồng!

Cha là biển cả mênh môngNuôi con cha chẳng kể công tháng ngàyTấm thân cha mãi hao gầyLo cho cuộc sống đủ đầy ấm êm.

Công cha chưa kịp đáp đềnBây giờ cha đã về miền Tây PhươngCuộc đời sóng gió vô thườngNay con về thắp nén hương dâng người.

Cầu Mong Cha Mẹ Bình An

(Nguyễn Quang Long)

Xa nhà đã mấy năm nayNhìn về quê mẹ, lệ cay dâng tràoHai dòng nước mắt nghen ngàoNhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày

Cho con cuộc sống hôm nayTương lai tươi sáng, tháng ngày yên vuiNhớ thương cha mẹ ngậm ngùiChỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già

Thương cha mẹ chốn quê nhàThức khuya dậy sớm, mưa xa chẳng màngBao nhiêu cực khổ lầm thanChỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời

Phương xa con viết mấy lờiGửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòaGiờ này con ở nơi xaCầu mong cha mẹ quê nhà bình yên

Phương xa con giữ lời nguyềnBao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngàyNhững lời răn dạy xưa nayKhắc sâu tâm trí, đời này con ghi

Lạy cha lạy mẹ con quỳCông ơn trời biển khắc ghi muôn đờiXa quê con gửi mấy lờiTỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà

#Những bài thơ về cha mẹ đã mất xúc động cùng nỗi nhớ bùi ngùi

Cha mẹ mất đi để nỗi nhớ luôn day dứt trong lòng con. Và con đã gửi gắm nỗi nhớ đó vào những bài thơ về cha mẹ đã mất hay nhất sau đây. Chia sẻ để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !

NHỚ VỀ CHA

Tác giả: Phú QuangThế là cha đã ra điĐến nay đã mấy đông rồi cha ơiCha đi bỏ lại cõi đờiBao nhiêu đông ấy sầu vơi hỡi người.Thế là mãi mãi cha ơiCon đây phải chịu cảnh đời mồ côiTự lo bươn trải cuộc đờiGặp khi khó khổ chẳng nơi tỏ bày.Thế là cha hỡi cha ơiÂm dương cách biệt kiếp đời chia lyBiết rằng xót khổ sầu biCũng đành cam chịu mãi đời cút côi…Dẫu rằng cách trở cha ơiCon đây mãi vẫn…trọn đời nhớ thương…!!!

BỮA CƠM THIẾU MẸ

Tác giả: Đặng Minh MaiMột buổi sáng mùa đông chớm lạnhVề quê nhà con chạnh lòng đauTóc cha mây trắng một màuNụ cười đôn hậu mẹ đâu…xa rồi!Bữa cơm trống chỗ ngồi của mẹBát canh cua lặng lẽ con phầnNhìn lên di ảnh tần ngầnNghẹn ngào nuốt lệ ngàn lần xót xaNhớ thuở trước cửa nhà ấm ápĐón con về đầy ắp thương yêuMẹ luôn dành dụm cưng chiềuBữa cơm đạm bạc nhưng nhiều niềm vuiNay đã vắng thật rồi bóng mẹBữa cơm quê vắng vẻ tiếng cườiCha buồn nhớ mẹ chẳng nguôiBát cơm nóng hổi lòng Người lạnh căm.

Phút Chạnh Lòng

Nén nhang lòng dâng gởi đến Mẹ ChaCông dưởng dục đậm đà nuôi con lớnNhìn khói bay lòng từng cơn sóng gợnNước mắt buồn đau đớn đã trào tuôn…Thiếu Mẹ yêu đêm xuống dạ thấy buồnSương thấm lạnh tận xương như dao cắtBước chân xiêu…giữa dòng đời cúi mặtLòng xót xa…luôn quặn thắt từng hồi.Phận đói nghèo đành trôi nổi khắp nơiMưa nắng gió…một đời thờ thẫn bướcHết miền xuôi con ngược về sơn cướcMong bụng no,thầm được giấc ngủ dài.Mẫu tử tình! Thương nhớ phải chia haiCon đành chịu chít cài khăn tang trắngCầu trần gian! cho đất bằng…biển lặngĐời mồ côi! đừng cay đắng chạnh lòng.

NGHẸN LÒNG

Tác giả: Đặng Minh MaiHết thật rồi hình bóng của cha yêuNgày hai buổi sớm chiều cha đứng ngóngMắt mòn mỏi đợi con bên cánh võngVòng tay cha dang rộng ấm tim ngườiHết thật rồi mưa trút nước trắng trờiTuôn dòng lệ nghẹn lời thương lời nhớCha khuất núi nhưng tình Người dang dởBởi thương con như thuở mới lọt lòngHết thật rồi nay hết những đợi mongLời chỉ bảo khơi trong cha gạn đụcTuy khôn lớn, với cha con nhiều lúcQuá thơ ngây bên vực thẳm cuộc đờiCon nghẹn lòng tim nhói buốt cha ơi!Thương cha lắm đầy vơi bao tiếc nuốiCha yên nghỉ nơi chốn xa chín suốiDạ con đau như muối xát ruột mềm!

KHÓC MẸ

Thơ: Phạm Đức Lộc

Mẹ sao nỡ bỏ chúng conMẹ đi đột ngột lòng con não nềTừ nay cách biệt sơn khêCòn đâu sớm tối đi về mẹ vuiCon khóc mẹ ngậm ngùi khôn xiếtDạ con sầu tiễn biệt mẹ yêuCòn đâu mỗi sớm mỗi chiềuCon về chẳng thấy mẹ yêu ở nhà !Lòng quặn thắt con òa khóc mẹDâng lưng cơm đau xé lòng conKhói nhang nghi ngút vẫn cònNhìn lên di ảnh mà con rã rờiMới buổi sáng mẹ ngồi trước ngõNgóng xem nay con có về khôngBuổi chiều mẹ vẫn ngóng trôngThế mà chốc lát mẹ không thở rồiTrách trời cao sao người chia cắtTình mẹ con bền chặt bấy nayÂm dương đôi ngả từ đâyMẹ về chín suối xin khuây khỏa lòngCon ở lại hoài mong khôn tảVâng lời Người chị ngã em nângƠn Người cao ngất chín tầngCháu con sớm tối tạc lòng khắc ghi.

BÓNG CHA

Tác giả: Hoàng Thanh TâmVề quê con đến mộ chaBao năm biền biệt xác cha nằm vùiRuột đau gan thắt bùi ngùiChỉ là nấm đất có mùi quê hương.Bàn thờ nghi ngút khói hươngMà sao lạnh lẽo phong sương là đàCon nhìn di ảnh của chaMà nghe đâu đó lời cha dặn dò.Đồng xanh bay lả con còĐường đê uốn khúc quanh co hàng dừaCha nằm hứng nắng hứng mưaBạc phần ngôi mộ chẳng vừa nhớ thương.Quê nhà cha gửi thịt xươngĐáp đền mảnh đất ngát hương ruộng vườnCon dâng cha một nén hươngMà sao khoé mắt lệ vương rối bờiMồ côi tội lắm ai ơiSao con cảm thấy nghẹn lời với chaMắt cha đăm đắm nhìn xaLoanh quanh con ngỡ như cha đang nhìn.Bên con như bóng với hìnhBóng cha che chở tâm tình với conNgàn năm bóng cả núi nonBóng cha ấm áp vuông tròn chở che.

NHỚ CHA

Tác giả: Bích Yến NguyễnCha già nằm dưới mộ sâuCơn mưa rả rích khóc sầu cha ơiNhớ cha tâm tưởng rã rờiTừng canh mất ngủ lệ rơi khóc thầmTrần gian cõi tạm dư âmLòng con sao đếm cung trầm khắc ghiÔm cha lần cuối mãi ghìLá già phải rụng phải đi nhưng màLâm chung cha vẫn thiết thaThương con thương mẹ cha đà níu chânNhìn cha ruột nát bần thầnThôi rồi cha hỡi … tình thân lìa cànhTrời sao chia cắt phân ranhMưa chi níu kéo mảnh mành từng đêmVô tình mưa xối cửa rèmNhớ cha nhớ lắm lời êm ngọt ngào.

Trên đây là TẬP thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất báo hiếu mùa Vu Lan hay nhất mà Trường Mẫu giáo Vĩnh Hải muốn chia sẻ đến các bạn. Hãy share bài viết đến bạn bè và người thân và đừng quên dang lên mẹ cha những bài thơ hay nhất nhé ! Còn rất nhiều bài thơ Phật giáo về mẹ hay khác đang chờ bạn khám phá. Đừng bỏ lỡ bạn nhé !

Thơ Hay – Tags: thơ hay về gia đình, thơ về mẹ

  • TẬP thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất báo hiếu mùa Vu Lan

  • Tuyển tập thơ về cha mẹ sâu lắng,ý nghĩa nhiều người yêu thích

  • CHÙM thơ về mẹ hay, sâu lắng nghĩa tình chạm đến mọi trai tim

  • 100+ bài thơ về cuộc sống bế tắc, mệt mỏi, buồn chán hay nhất

  • [CHÙM] Thơ gửi con – Lời dặn dò của cha mẹ xúc động nhất

  • Tuyển tập thơ về mẹ 4 chữ hay nhất chạm đến trái tim bạn đọc

  • Những bài thơ báo hiếu cha mẹ hay nhất các bạn nên chia sẻ

  • Thơ tình buồn ngắn gọn-chùm thơ đẫm nước mắt của gái trai

  • 55 bài thơ cho bé 5-6 tuổi hay nhất kích thích trí não phát triển

  • Chùm thơ cho bé 3 tuổi khá dễ thương giúp trẻ học chữ

  • Tuyển tập thơ về cha mẹ sâu lắng,ý nghĩa nhiều người yêu thích

  • TẬP thơ về tuổi học trò tinh nghịch hay, lắng đọng cảm xúc

  • Top những bài thơ chế tình yêu hài hước,vui nhộn,bá đạo

  • Tập thơ về mưa tình yêu lãng mạn, buồn, cô đơn, xúc cảm

Nhớ để nguồn bài viết này: TẬP thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất báo hiếu mùa Vu Lan của website mgvinhhai.edu.vn

Chuyên mục: Hình Ảnh Đẹp

Viết một bình luận