Thơ về cha mẹ,những vần thơ sâu lắng,ý nghĩa nhất sau đây sẽ mang đến cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Tình cảm cha mẹ, là một tình cảm thiêng liêng, cao quý luôn hiện hữu trong lòng mỗi người con .“Lên non mới biết non cao, Nuôi con mới biết công lao mẹ già”. Tình yêu của bố mẹ dành cho mỗi chúng ta, không thể nói hết bằng lời. Và cho dù có đi đâu thì đúng thật, không ai tốt, chăm sóc, lo lắng cho chúng ta bằng chính cha mẹ. Và bài viết này upanh123.com sẽ gửi đến các bạn những bài thơ về cha mẹ ý nghĩa nhất.
Thơ về cha mẹ sâu lắng,ý nghĩa
Cha mẹ là người đã có công sinh thành ra ta, không quản gian lao, vất vả nuôi chúng ta khôn lớn, trưởng thành. Công lao của cha mẹ mênh mông biển trời,không gì có thể đong đếm được. Cũng chính vì lẽ đó viết về cha mẹ, về công lao, sinh thành dưỡng dục không chỉ có những nhà thơ, nhà văn mà còn có cả các nhạc sĩ,họa sĩ, nhà điêu khắc …. Sau đây là tuyển tập thơ về cha mẹ sâu lắng,ý nghĩa.
CÔNG CHA NGHĨA MẸ
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượngMẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng conNăm khắc khoải, tháng mỏi mònSớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ởLại nhiều con vay nợ chất chồngCơm chẳng đủ, áo cũng khôngXót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúcChủ tới nhà thúc giục nợ nầnTừ bậu cửa, tới giữa sânKẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổVì các con vẫn cố gượng mìnhCha chịu khổ, Mẹ hy sinhNhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởngTuy chúng con chẳng tướng, chẳng quanLuôn kính trọng, biết kết đoànAnh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lời
Đã tới lúc nghỉ ngơi thanh thảnCầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dàiDù kiệu cổ, rước trên vaiXin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.
MẸ ƠI!
Tác giả: Đức Trung
Mẹ ơi ! trong tháng Vu lanCon càng nhớ mẹ vô vàn kính yêuBây giờ mẹ đã thoát siêuVề nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.Thương con từ lúc lọt lòngĐến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay.Lớn lên đi học trời TâyỞ nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.Nắng mưa đâu quản gian nanĐông về giá lạnh, chang chang nắng hèMột mình mẹ bước đường quêBao năm vất vả đi về sớm hôm.Từ bình minh đến hoàng hônSuốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiềuMẹ luôn vì đứa con yêuVu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương !Lòng con kính cẩn dâng hươngNam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần.Nhìn con mẹ đứng tần ngầnCon thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!
NHỚ CHA MÙA VU LAN
Tác giả: Đức Trung
Nhớ chiều hôm ấy Cha điCha nằm trên võng thầm thì với conLòng Cha đã thấy vui hơnQuanh Cha đầy đủ cháu con xum vầyCha giơ nhẹ cánh tay gầyHươ trong không khí…vẫy tay mọi ngườiRồi Cha khe khẽ mỉm cườiCháu con ai cũng lệ rơi ròng ròng…!Cha về nơi ấy hư khôngLàm tròn đạo lý – vừa xong kiếp Người !Hôm nay viếng mộ Cha ơi !Lòng con xin giữ đời đời sắt sonNhững lời Cha dặn cháu conKhắc ghi mãi mãi lòng son không mờ !Nhớ Cha con viết vần thơNhững mong gặp được trong mơ…Cha về !
CÔNG CHA NGHĨA MẸ SINH THÀNH
Chuyện đời lắm lúc trớ trêuĐau thương vì bởi chữ nghèo trong taDù sao cũng nhớ mẹ giàDày công chăm sóc thiết tha nghĩa tình.
Cha là ánh sáng bình minhMẹ như trăng sáng lung linh đêm tànCho con cuộc sống huy hoàngVới bao mơ ước ngập tràn yêu thương.
Dẫu con luôn sống tha phươngVẫn luôn ghi nhớ đoạn trường mẹ quaBiển trời rộng lớn bao laNhưng không sánh nổi nghĩa cha cao vời.
Mẹ ơi con đã cạn lờiMong sao chữ hiếu một đời xứng danhCảm ơn cha đã chân thànhCho con cuộc sống trong xanh với đời.
NHỚ LỜI MẸ CHA
Mẹ là biển cả thênh thangCha là ngọn núi cao sang giữa đờiCho con cuộc sống tuyệt vờiVới bao no ấm từ thời ấu thơ.
Mẹ hiền dìu những giấc mơCho con chấp cánh bay vào tương laiƠn cha nghĩa mẹ đong đầySớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.
Chỉ mong con chớ sai lầmSa vào cạm bẫy thăng trầm thế gianDòng đời sóng gió miên manCon yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.
Tiền tài vật chất hư khôngChỉ là một chút phấn hồng mà thôiLàm người bể khổ đơn côiNên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.
Từ nay đến trọn muôn đờiCon xin ghi khắc những lời mẹ chaSống luôn mang những thật thàYêu người yêu bạn mới là chính nhân.
NHỚ MẸ CHA
Nay nhớ mẹ đôi lời khắc họaNghĩa sinh thành cao cả.. Mẹ ChaNiềm yêu dâng tặng mặn màTình thiêng liêng ấy chan hòa miền thương
Đời Cha Mẹ chặng đường gian khổGiấu nỗi đau dạy dỗ con thơMong con khôn lớn từng giờKhó khăn chịu đựng chẳng nhơ nhớp lòng
Bao năm tháng cạn dòng nước mắtLời Mẹ Cha dìu dắt bước conTuổi xuân Mẹ đã héo mònGiờ con khôn lớn mãi còn khắc sâu
Tìm đâu nữa giữa mầu băng giáDáng Mẹ hiền khuất ngả ngàn thuĐâu còn nghe tiếng Mẹ ruTình Cha nghĩa Mẹ đắp bù được sao ?
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khócCả cuộc đời khó nhọc để nuôi taHãy nâng niu tình cảm mãi chan hòaGom hạnh phúc dịu xoa trong lòng Mẹ !
LÒNG MẸ
Mẹ là tia nắng đời conĐêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuânBấy lâu mẹ đã thấm nhuầnNhững lo gạo mắm đổi luân ở đời.
Lo từng giấc ngủ à ơiMảnh quần vải áo những lời hát ruNhiều hôm gió bão mịt mùMái tranh dột nước phải thu lại gần.
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thânGánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mangNhững đêm lệ ướt hai hàngGiàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuônChẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâuLà con đừng để mẹ sầuThương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
CHA TÔI
Cả đời lo lắng cho conTuổi già sức yếu lưng khòm chân đauNgày xưa mưa nắng dãi dầuGian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồngChắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi conCha mong bữa đói không cònĐể con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nôngPhủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôiSớm khuya đồng ruộng giữa trờiTay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăngCon mong cha mãi an lành bên conĐáp đền dưỡng dục công ơnMong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
ĐÔI MẮT MẸ
Yêu sao đôi mắt mẹ hiềnGiàu lòng nhân ái rộng miền bao dungĐời nghèo vật chất mông lungLạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười
Tình thương sánh tựa biển trờiCó trong mắt mẹ một đời hy sinhCho con cho nghĩa cho tìnhQuên đi vất vả thân mình sớm hôm
Vòng tay ấm áp mẹ ômRu con giấc ngủ đêm hôm mỏi mònLời ru da diết lòng conKhắc sâu trong dạ sắt son không mờ
Những ngày thơ ấu dại khờMẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì conGiờ đây bé bỏng chẳng cònVẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều
Mẹ ơi! thương quá thật nhiềuGiản đơn dung dị mỗi chiều bên conMong mẹ ăn tốt ngủ ngonĐể con nương tựa để con cậy nhờ
Cuộc đời sóng gió đợi chờGập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai haySểnh chân lỡ chệch vòng quayNhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.
Thơ về cha mẹ trong đạo Phật
Trong đạo Phật, lễ nghĩa luôn đặt lên hàng đầu. Báo hiếu công sinh thành là một việc làm tất yếu của mỗi người con. Hằng năm thường có lễ Vu Lan nhằm báo ơn cha mẹ. Phật dạy, cách báo hiếu cha mẹ tốt nhất chẳng gì bằng sự khôn lớn, trưởng thành và trở thành người có ích cho xã hội. Cùng đọc những bài thơ về cha mẹ hay trong sau đây để cảm nhận sâu sắc hơn công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành.
ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI
Trần Trung Ðạo
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng ngườiTiếng ai như tiếng lá thu rơiMười năm mẹ nhỉ mười năm lẻChỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Hôm ấy con đi chẳng hẹn thềNgựa rừng xưa lạc dấu sơn khêMười năm tóc mẹ màu tang trắngTrắng cả lòng con lúc nghĩ về
Con đi góp lá ngàn phươngĐốt lên cho đời tan khói sươngCon đi xin mẹ hãy chờNgậm ngùi con dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong láHơi ấm con tìm trong giấc mơCon đi xin mẹ hãy chờNgậm ngùi con dấu trong thơ
Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngàoTiếng người hay chỉ tiếng chiêm baoMẹ xa xôi quá làm sao vớiBiết đến bao giờ trông thấy nhau
Nghe tiếng me ơi bỗng lặng ngườiGiọng buồn hơn cả tiếng mưa rơiVí mà con đổi thời gian đượcĐổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
BÔNG HỒNG VÀNG
Vu lan về con cài lên ngựcTháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoàCủa những đứa con nhớ về cha mẹ
Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽNỗi lòng con gửi gắm những niềm thươngDù bao năm dù có hoá vô thườngCông sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất
Cả cuộc đời mẹ cha tất bậtCho chúng con lẽ sống tình yêuĐại dương bao la đâu đã là nhiềuVới chúng con cha mẹ là tất cả
Có đôi lúcMải mê quay với dòng đời ồn ãNhững đô hội thị thànhNhững phương trời lạChợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha
NHỚ MẸ
Mưa rơi thánh thót giọt buồnNhớ lời ru mẹđêmtrường nỉ nonMẹ ơi ! Ngày tháng mỏi mònMắt môi giờ đã nhạt son mẹ àMẹ đi về phía trời xaẦu ơ mẹ vẫn mượt mà trong conCon đi về phíahoàng hônChon von từ thuở chân son vào đờiMiên man về đến cửa ngườiBao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêngNgỡ trời đoái phận thuyền quyênNào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơiGiờ đây sónggiócuộc đờiCho con hiểu kiếp làm người đa đoanĐoạn lìa… con bước sang trangLời thơ từ ấy sầu loang tím buồn
XIN LỖI CHA
Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắngViết những bài thơ sâu lắng yêu đươngCon vô tâm không biết những đêm trườngMùa nắng hạn…Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sươngCho vụ mùa xanh tốt…Con vô tình ước những điều ngu dốtRằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanhĐâu biết rằng cha đã quá tuổi xanhTóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng…Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặngĐôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinhLo cho con mà quên mất thân mìnhCon lại bận với mối tình dang dở…Con đã buồn khi người yêu hờn dỗiCon dại khờ với mơ mộng xa xôiMùi đất – khét nắng – giọt mồ hôiMùi thân thương đã làm con chợt tỉnhƠi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi !Con đáp đền được ơn nghĩa đời chaKhi biển sâu và trời rộng bao laChẳng đo được công lao cha vun đắp…
CHA TÔI
Đời cha khó nhọc gian truân lắmBốn mùa mưa nắng tắm mồ hôiNhững đêm đông lờ lững mây trôiGiấc ngủ không đầy thương con thơ lạnhBao ngày rã ròng mưa không chịu tạnhDáng lom khom gánh bó củi trònMái tóc hằn màu sương gió mỏi mònĐôi chân gầy cũng không còn lành lặnBát cơm không đầy chấm thìa muối mặnChén canh rau cha nuôi nấng đời conXin lỗi cha con chữ hiếu chưa trònChút tài mọn con chưa làm nên sựCha đã già con vẫn đứa con hưĐã bao lần con hứa mình sẽ đổiChưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗiCha vẫn là người dẫn lối đời conCon còn nhớ thuở bé lon tonĐến bây giờ con sức dài vai rộngCha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vảCon tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
MẸ !
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹViết tặng bài thơ thỏa nỗi lòngNơi con xứ khách trời nắng nhẹQuê mình đã hết đợt đông phong?Bỗng nhớ những ngày con bé thơVòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơChạnh lòng con muốn mình đừng lớnThời gian hờ hững chẳng đợi chờRồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằnBàn tay gầy guộc mấy nếp nhănMái tóc pha sương màu đã ngảVì con, bao đêm mẹ trở trănHôm nay bên bờ sông vắng lặngLưu vong đất khách chẳng cạnh ngườiVì ai đời mẹ bao gánh nặngNgười con xa xứ nhớ khôn nguôiMẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹChẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gìChỉ có nỗi lòng thương khôn xiếtƠn mẹ đời này con khắc ghi
MẸ TÔI
Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bướcTần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằnBàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằnChỉ muốn cho con được bằng chúng bạn
Rồi xuân qua – Rồi tới mùa nắng hạnGiọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưaNgó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưaMẹ yên lòng vì con đang say giấc..Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấcTấm lưng còng chắn gió rét đêm đôngMiếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồngCon no bụng mẹ ấm lòng biết mấyCả cuộc đời mẹ không cần con thấyMẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vuiBiết tự lo thân… không mãi phải sống vùiLà mẹ đã thỏa lòng mong đợi
THƯƠNG CHA
Thương cha nhiều lắm cha ơiCày sâu cuốc bẫm,một đời của chaĐồng gần rồi tới ruộng xaBan mai vừa nở, chiều tà, sương rơiNếp nhăn vầng trán bên đờiVai cha mái ấm bầu trời tình thươngDìu con từng bước từng đườngLo toan vất vả đêm trường năm canhBàn tay khô, cứng, sỏi, sànhÔm con mưa, nắng, dỗ dành, chở cheCha là chiếc võng trưa hèRu con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngàoCha là những hạt mưa ràoCho con uống mát biết bao nhiêu lầnGiờ đây con đã lớn khônCông cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!
NỖI NHỚ MẸ CHA
Bao năm trôi dạt xứ người .Chỉ mong sớm được yên vui bên nhà.Ân tình sâu lặng bao laTình thương cha mẹ hơn là biển khơiĐêm nay nước mắt con rơiVì thương cha mẹ một đời khổ mangChỉ mong con được vinh quangTương lai tươi sáng muôn vàn ngày sauMẹ cha tóc đã bạc màuMột đời lầm lũi dãi dầu nắng mưaTháng ngày vất vả sớm trưaGió sương dầm dãi bốn mùa gian chuânMẹ là hương sắcmùa xuânCha mang hơi ấm ủ từng giấc đôngCho con giấc ngủ ấm lòngTình thương cha mẹ biển dâng sóng tràoÂn tình hơn ngọn núi caoTình thương cha mẹ dạt dào tim conCả đời khắc dạ sắc sonĐời đời ghi nhớ công ơn đạo đồng
CẦU MONG CHA MẸ BÌNH AN
(Nguyễn Quang Long)
Xa nhà đã mấy năm nayNhìn về quê mẹ, lệ cay dâng tràoHai dòng nước mắt nghen ngàoNhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày
Cho con cuộc sống hôm nayTương lai tươi sáng, tháng ngày yên vuiNhớ thương cha mẹ ngậm ngùiChỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già
Thương cha mẹ chốn quê nhàThức khuya dậy sớm, mưa xa chẳng màngBao nhiêu cực khổ lầm thanChỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời
Phương xa con viết mấy lờiGửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòaGiờ này con ở nơi xaCầu mong cha mẹ quê nhà bình yên
Phương xa con giữ lời nguyềnBao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngàyNhững lời răn dạy xưa nayKhắc sâu tâm trí, đời này con ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳCông ơn trời biển khắc ghi muôn đờiXa quê con gửi mấy lờiTỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà
Trong khuôn khổ một bài viết ngắn, chúng tôi chỉ có thể giới thiệu đến độc giả một vài trong số rất rất nhiều những bài thơ về cha mẹ hay và ý nghĩa. Nhưng chừng đó có lẽ cũng đã đủ để bạn cảm nhận được tình yêu thương bao la của cha mẹ dành cho mình cũng như việc còn có cha mẹ đi bên cạnh có ý nghĩa lớn như thế nào trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Đừng quên chia sẻ bạn để đông đảo bạn bè cùng cảm nhận nhé ! Thân ái !!!
Blog, Thơ Hay – Tags: những bài thơ hay
-
TẬP thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất báo hiếu mùa Vu Lan
-
Tuyển tập thơ về cha mẹ sâu lắng,ý nghĩa nhiều người yêu thích
-
CHÙM thơ về mẹ hay, sâu lắng nghĩa tình chạm đến mọi trai tim
-
100+ bài thơ về cuộc sống bế tắc, mệt mỏi, buồn chán hay nhất
-
[CHÙM] Thơ gửi con – Lời dặn dò của cha mẹ xúc động nhất
-
Tuyển tập thơ về mẹ 4 chữ hay nhất chạm đến trái tim bạn đọc
-
Những bài thơ báo hiếu cha mẹ hay nhất các bạn nên chia sẻ
-
Top những câu nói hay về cuộc sống mệt mỏi khá tâm trạng
-
Những câu nói hay về cuộc sống hôn nhân khá triết lí
-
TẬP thơ về tuổi học trò tinh nghịch hay, lắng đọng cảm xúc
-
Top những bài thơ chế tình yêu hài hước,vui nhộn,bá đạo
-
Tập thơ về mưa tình yêu lãng mạn, buồn, cô đơn, xúc cảm
-
Thơ về mưa-chùm thơ buồn ngấn lệ dâng trào cảm xúc
-
Top những thơ cô đơn 2 câu ngắn gọn nhưng khá sâu lắng
Nhớ để nguồn bài viết này: Tuyển tập thơ về cha mẹ sâu lắng,ý nghĩa nhiều người yêu thích của website mgvinhhai.edu.vn
Chuyên mục: Hình Ảnh Đẹp